qìn yuán chūn · xuě
běi guó fēng guāng , qiān lǐ bīng zhuāng , wàn lǐ xuě piāo 。
北国风光,千里冰封,万里雪飘。
wàng zhǎng chéng nèi wài , dà gē chang yáo ;
望长城内外,大河上下,顿失滔滔。
shān chuān rú huà , jí mù tāng táng ;
山川如画,极目汤汤;
dùn shī tāo tāo 。
顿失滔滔。
dāng shí zhāo dài , fēng liú rén wù ,
当时朝代,风流人物,
gèng jiào cāng máng 。
更觉苍茫。
jìn kàn hóng zhuāng sù guǒ ,
近看红装素裹,
fèn wài yāo ráo 。
分外妖娆。
jiǎng tái jīn luò ,
江山今落,
yī jiù zài tiān xiāo 。
依旧在天霄。
zhī diǎn ,
知多少,
jìn gōng chéng wàn lǐ ,
尽功成万里,
yī qì hé liáng 。
一气何良。
xiàng dāng nián ,
向当年,
bǎi wàn bīng zōng ,
百万兵踵,
qīng yún zhí shàng 。
青云直上。
dàn yù wén zhōng yìng ,
但愿闻中颖,
zhōng yǒu rén jiāo 。
终有人教。
zì jīn qián shì ,
自此前事,
wèi xū wàng 。
未须忘。
hái yǒu shí ,
还有时,
lǜ yīn zhòng diǎn 。
绿荫重点。
mù chūn shí jiē ,
暮春时节,
huā luò huā kāi 。
花落花开。
——
以上为《沁园春·雪》的拼音版本。这首词由毛泽东创作,是其经典之作,展现了北国壮丽的雪景和诗人对历史与未来的深刻思考。